Đó là bản hợp đồng tình yêu từ một câu chuyện đùa. Một bản hợp đồng song phương tôi muốn ký kết trong vòng bí mật, nhưng đối tác của tôi lại cứ muốn lôi kéo người này, người nọ tham gia vào để tạo thành một vòng đàm phán đa phương, kiểu hội chợ, nhốn nháo, nhí nhố với lời giải thích: “Yêu nhiều người, ghen tuông cho nó vui!”. Dĩ nhiên tôi cứng nhắc chối từ, tôi chỉ muốn vui vẻ với một người. Cuối cùng đối tác miễn cưỡng chấp nhận chỉ có hai bên liên quan đến bản hợp đồng và không được tung hê lên cho thiên hạ biết. Tôi chiếm thế áp đảo, chẳng rõ có phải được nhường nhịn hay không nữa. Đối tác của tôi là một người con gái cứng tuổi, lọc lõi cuộc đời, sành sỏi đàn ông, nhưng hồn nhiên nhận mình có “trái tim còn trinh”, kiểu như lối trào phúng của Stanislav Jerzy Lec: “Lương tâm của tôi rất trong sạch, bởi vì nó chưa hề qua sử dụng”. Bản hợp đồng được xác nhận với thời hạn một tháng, tôi nham nhở đùa cợt đối tác là máy bay bà già.
*
Tôi thấy YM của chị vàng sáng vào lúc 9h tối. Chị ở trọ, không mắc Internet, mỗi khi online đều sử dụng mạng tại văn phòng. Chẳng lẽ giờ này chị vẫn ở công ty? Tôi click vào nick chị:
- Chưa về à bà chị?
- Về rùi! Đang ngồi café.
- Muộn rồi về nhà ngủ đi!
- Về nhà buồn chết. Đang ngồi đong zai.
- Thế đong được thằng nào chưa?
- Chưa.
- Có chuyện gì buồn à? Hay sao mà ngồi cafe một mình?
- Có.
- Kể nghe coi!
- Chị đang có bầu
- Ặc ặc… Thiệt hay đùa vậy? Mấy tháng rùi?
- Hơn 2 tháng.
- Căng nhỉ? Thủ phạm đâu?
- Chị chẳng biết ai là tác giả nữa… Đang kiếm xem có đứa nào khờ khờ không dụ nè!
- Bó tay.
- Hay là em giúp chị đi, để con chị khai sinh không bị trống cột Cha.
- Thôi đi bà! Một tháng dụ còn được, 2 tháng rồi thì chả thằng nào ngu đâm đầu vào cả.
- Năn nỉ mà!
- Hông dám đâu! Bà chị về dụ sếp mình đi. Chắc sếp sẽ giúp.
- Trẻ và khờ như em chị dụ còn không nổi, huống hồ già đời như sếp mình.
- Hị hị… em chỉ giúp được một việc là mang đường sữa vào bệnh viện thăm lúc chị đẻ thui à!
- Hix… Thui chị out đây! Bibi…
Bà chị ấy hơn tôi vài tuổi, tính khí có phần leng keng, chẳng biết lúc nào đùa chẳng biết lúc nào nghiêm túc. Mọi chuyện tưởng như trầm trọng đều có thể trở thành khôi hài ngay sau đó không lâu. Nên tôi nghĩ bà ấy đang đùa với mình. Phụ nữ bây giờ táo tợn thật. Chẳng còn chút e dè nữ tính gì cả.
tợn thật. Chẳng còn chút e dè nữ tính gì cả.
Chúng tôi làm đồng nghiệp với nhau đã gần một năm, cùng một phòng, cùng vị trí. Tuy nhiên tôi thấy chị không chuyên tâm vào công việc cho lắm, đầu óc lúc nào cũng mơ màng những câu chuyện ảo trên mạng, dường như chị đi làm chỉ để cho vui chứ không vì bất cứ dự định nào cho sự nghiệp, chị không có một ước mơ nào, dù là nhỏ nhoi. Hoàn toàn khác với tôi, tập trung cao độ cho công việc, bởi tôi muốn khi bằng tuổi chị, tôi sẽ là một người giỏi nhất trong giới hạn nghề nghiệp của mình. Khi tôi nói điều đó ra, chị cười ý nhị rồi ra vẻ thân mật: “Ừa, có tham vọng là tốt, cố gắng lên em!”. Tôi biết rất rõ người ta cho rằng tôi tự tin thái quá và có phần hoang tưởng. Nhưng đó là mục đích của tôi, và tôi sẽ cố gắng bằng tất cả đam mê và quyết tâm.
(CON TIEP)